Mọi chuyện rối lên như tơ vò! Giờ thì tôi đã hoàn toàn yên tâm. Cậu biết không, tớ như bị hắt nước vào mặt khi cô ấy từ tốn nói rõ từng lời: "Thực tế là tôi đã không hề biết.
Đã đến lúc cần tìm đến Jones. Thế đấy, tớ chỉ biết im lặng và gặm nhấm những sai lầm của mình. Nhưng đến hai ngày sau thì tớ không thể im lặng được nữa.
Cậu chỉ cần mời tôi vài xiên cá nướng ngoài trời hoặc vài cái bánh mì kẹp thịt với hành do cậu làm là tuyệt lắm rồi! Và tệ hơn là sự khác biệt này đang mỗi ngày một rõ rệt hơn! Tớ giao cho cô ấy vì tin rằng cô ấy có thể làm được.
Mình phải làm điều gì đó, điều mà trước đây có thể mình chưa bao giờ làm. Đến chiều chủ nhật, vợ chồng anh mời gia đình Jones sang thưởng thức buổi nướng thịt ngoài trời. Ông chưa bao giờ cho tôi biết là dự án này rất khắt khe về thời gian và ông cũng không yêu cầu cụ thể thời hạn hoàn thành công việc.
Khi đọc bản báo cáo của Jessica, anh gần như choáng váng. Đã đến lúc phải nghỉ ngơi một chút. - Lâu rồi tớ mới lại thấy cậu vui như thế, James ạ.
- Cậu nói đúng, cậu đã bỏ qua một thứ. Khi giao việc, nên kiểm tra để xem xét tình hình thực hiện công việc và hướng dẫn nếu cần thiết. Nếu anh hỏi lại cho rõ có làm sếp đánh giá thấp năng lực của mình không? Trong giây lát, James chợt thấu hiểu tâm trạng trước đây của các nhân viên cấp dưới mỗi khi được anh giao việc.
- Nghĩa là sao? Cậu cũng từng bị như thế à? Tớ tưởng sau vụ rắc rối với Jennifer, mọi chuyện của cậu sẽ thuận buồm xuôi gió chứ? Nghe thấy thế tớ cũng cảm thấy an tâm. Chúng thật diệu kỳ mà cũng thật giản dị!
Khi giao việc, tớ cũng làm những việc cần thiết như thường lệ. Anh cũng muốn tỏ ra tế nhị để không làm cô bị thất vọng, nhưng quả thật kết quả hoàn toàn khác với những gì anh mong đợi. Hồi đó, sau vụ việc với Jennifer mà tớ đã kể, tớ làm việc với Jennifer rất tốt, cho đến khi tớ giao cho cô ấy dự án Simpson.
Trước đây, anh có thói quen khui một chai bia và ngồi vào ghế bành rồi nhắm mắt lại. Tớ cũng đã yêu cầu cô ấy nhắc lại những điều tớ nói và cả hai đều nghĩ mọi chuyện sẽ ổn. Uống cạn tách cà phê, James quyết định đến gặp Jones để tham khảo giải pháp.
Thật ra, chẳng phải họ phụ thuộc vào nhau đến mức có cùng mọi chọn lựa. Nó giống như chiếc đồng hồ bị hỏng. Josh cảm thấy lo lắng vì e ngại sắp phải đón nhận những điều tồi tệ nhất.