Đối với những bà ấy, người ta khuyên mỗi tối nên thảo một chương trình cho ngày mai. Bởi vậy tôi rất cảm phục cử chỉ của ông, nhất là khi ông nói không cần một thư tín viên thông tiếng ngoại ngữ. Mà cuộc thi ấy mở chung cho hết thảy sinh viên các trường Đại học.
Cái thuật giản dị đó thành công chăng? Thành công thần diệu! Xin bạn thử đi. Không, nói vậy không đúng. Công cuộc buôn bán thật là phát đạt.
Và còn nhiều hơn là khác, vì trong khi họ ngủ thì ông làm việc! Tôi ghi những nơi mà vợ con binh lính có thể lại ở tạm và đáp những câu hỏi về gia quyến của họ. Rồi nhân vì cùng người anh vợ tên Beatty Balestier thân thiết trong khi làm việc cũng như lúc chơi bời, Kipling mới mua một miếng đất của Balestier mà thuận để y giữ lại quyền cắt cỏ.
Mỗi lần chỉ có một hột cát xuống thôi. Tại sao vậy? Bởi vì ông vẫn mơ tưởng một diễm ảnh cao xa. Mới đây một phụ nữ thám hiểm nổi danh nhất thế giới là bà Osa Johnson cho tôi nghe cách bà diệt ưu phiền.
Cứ xét trong số bệnh nhân trên 35 tuổi, người nào rút cục cũng kiếm một giải pháp tôn giáo mới hết bệnh được. Để trị bịnh ấy, bạn phải phá sức thôi miên đó đi. Bài diễn văn của Lowell Thomas để giảng hai khúc phim đó, đầu đề là: "Theo gót Allenby ở Palestine và Lawrence ở Ả Rập", được hoan hô ở Luân Đôn và khắp thế giới.
Như vậy bà ấy đã tự tìm thấy chân lý của John Cowper Powys trong cuốn: Nghệ thuật để quên điều bất hạnh. Nếu có máu cờ bạc, bạn nên đọc cuốn ấy đi và bạn sẽ đỡ phí nhiều tiền lắm, đỡ cả 100 lần, có lẽ cả 1. Có phải Dempsey tự nhủ như vậy hoài mà hết được tâm bệnh chăng? Không, vì suông vậy thiệt chưa đủ.
Bài học ấy khó thiệt. Rồi dở nón, chỉ vào một miếng giấy trong dán trong đó, có chép đúng câu tiếng Pháp mà ông đã học để chào khách. Ông nói: "Trời sẽ lo cho ta".
Chán nản, nát lòng, tôi không biết quay ngã nào. Chẳng hạn như lần sau ta có muốn chê lòng tốt của ai trước mặt chúng ta, thì ta hãy ngừng ngay lại. Bạn đã bao giờ thấy một người có bệnh trong giáp trạng tuyến hoạt động dị thường không? Tôi đã thấy nhiều lần.
Chắc các bạn muốn biết thêm một người khác đã áp dụng định thức thần diệu của H. Có lẽ bạn phải thay hẳn những thói quen đã nhiễm từ trước tới giờ. Tôi lo lắng mệt nhọc đến mức mất 17 ki lô.
Cuốn Quẳng gánh lo đi. Tại sao việc đó lại quan trọng như vậy? Vì thiếu sự kiện thì không sao giải quyết vấn đề một cách sáng suốt được. Bạn có thể đóng góp những số tiền nhỏ để bảo hiểm về mọi thứ tai nạn được.