Quay.Len

Cực sướng với em người mẫu xinh đẹp hàng ngon

  • #1
  • #2
  • #3
  • Giả dụ được cá to ta thả hay ta rán đây? Thế nào là cá to? Ta không biết. Nào ngờ cô bé kia thấy tôi vắng cả buổi liền cung cấp tin giật gân ngay. Nhưng nó mới vì người ta tìm mãi mới ra, mãi mới cảm nhận được.

    Kẻo lỡ ra dân tình chỉ đọc được đến đây, suy diễn lung tung thì khổ. Nó bắt chước tôi, dần dà cũng thành của nó, tôi chả nhớ tôi bắt chước ai. Thế là có cớ mời anh ta chiếc kẹo.

    Mà tôi chỉ cần những người biết điều. Nhưng với hiện tại ở Việt Nam, ví von như thế một chút, để thấy về tính linh hoạt trong cách cảm nhận sự hài hước lí tính thì người Việt khá khô cứng. Nhưng mẹ thì lúc nào cũng bận.

    Lần đầu tiên bạn thấy bố hung dữ. Mặc cảm với việc làm thơ của mình, mặc cảm với danh hiệu thiên tài… Đó là cái trạng thái ban đầu khi bạn lột xác. Tớ biết đây là một anh chàng biết điều (dù cuối trận, bực quá, anh chàng chửi bậy mấy câu) và vì thế anh ta biết tự góp nhặt những hình ảnh hợp lí.

    Vừa phải khao khát một ngày họ cũng phá bỏ chúng để chung sống trong một tầm nhận thức khách quan và lành mạnh hơn. Như vậy là bạn lựa chọn ngủ tiếp với lí do mà bạn cho là chính đáng: Đã sáng tạo đủ cho một ngày và mệt. Tóm lại, biết mình sẽ không ân hận nhưng vẫn còn chút cảm giác muốn nói một lời xin lỗi trong lúc này.

    Chẳng cần gì nữa cả. Và cứ nửa giờ thì boong một phát. Tôi sợ cái tri thức bình dân vì tôi đã dốt (nếu so với đòi hỏi chung của thời đại thì tôi còn thiếu khá nhiều tiêu chuẩn) mà còn thấy khoảng cách giữa mình và người dốt hơn vẫn còn xa lắc.

    Cũng không được đọc truyện nữa. Bàn học và máy vi tính của chị út được chuyển sang đó. Cậu có cho rằng mình mạnh hơn để bác bỏ tớ không? Tùy cậu.

    Viết ra là đem chúng đi triệt sản bớt. Và sự chậm chạp trong việc xoay trở cũng đánh mất thời gian để đọc trận đấu. Hơi buồn chán là cứ phải đến lúc khó khăn, cứ phải đến lúc nguy nan, cứ phải đến lúc nước đến chân…

    Ai dẫn đi đâu thì tôi đi… Và bạn liên tưởng tới Zidane. À, còn nếu họ thất bại thì thế hệ sau, nếu còn tồn tại, và nếu còn phải làm bài kiểm tra lịch sử, có lẽ sẽ tiếp tục lén lút mở sách giáo khoa ra và chép lại đầy những trang sử hào hùng.

    Hay mình bảo: Tùy đồng chí hiểu. Cậu biết buồn khi cha mẹ ốm đau. Ấy, đừng bảo tở hoang tưởng.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap