Công cụ này không chỉ đặc biệt quan trọng để huấn luyện kỹ năng nhân viên mà ngay cả những quản đốc và nhà điều hành cũng phải tham gia trường quản lý. Đó là biểu tượng CTRCo với kiểu chữ bay bướm Moroco rất quen thuộc của thế kỷ thứ XIX. Gerstner của 79 năm sau không pha trò như thế với một IBM quan trọng bậc nhất của thế giới trong lĩnh vực mà nó thống trị.
Nhưng ông không dễ chấp nhận ngay những cú sửa lưng, dù đó là con trai. Một hôm, Ket gọi Watson vào chiếc Cadillac hãng mà ông này làm việc như một nhà kỹ thuật sáng chế. ty các chi nhánh hải ngoại được gọi là Interna- tional Business Machines thay vì gọi là CTR Canada hay CTR Mỹ Latinh.
họ đi vào lịch sử kinh doanh thế giới như những huyền thoại, doanh nghiệp của họ cũng vĩ đại và trường tồn. Đợt suy thoái hậu chiến bắt đầu. Bằng những cải tiến sản phẩm xuất phát từ thực tế, Watson bất kể đến những lề lối quen thuộc, Watson quyết tâm định nghĩa lại tinh thần doanh nghiệp mà ông từng cay đắng nếm trải thuở thanh niên.
Và cho đến nay, IBM vẫn là kỷ lục gia thế giới về số lượng bằng sáng chế. Watson nói với nhân viên bán hàng: Nhưng đang học nửa chừng thì ông thôi học để lên thành phố tìm việc.
Những lúc lãng quên mục tiêu giúp khách hàng là lúc IBM gặp khó khăn. Watson quyết định ở lại New York và nhanh chóng biến mình thành một trung tâm tổ chức cứu trợ, chuyển hàng viện trợ về Dayton. Khi Tom Watson trở về nhà thì IBM đã là một biểu tượng của nước Mỹ.
Nếu lý thuyết nhị phân cho phép tính toán thì các ống chân không cho phép thực hiện điều đó một cách nhanh nhất. Những chiếc máy này chỉ thực hiện một phần nhỏ và trợ giúp cho các nhà khoa học đang cố gắng đưa ra câu trả lời nhanh nhất. Tom vĩ đại, Gerstner tài
Watson đã thú nhận nhận định của mình là sai trong cuộc họp sau đó: Nó có mặt trên khắp nước Mỹ và một vài chi nhánh ở châu Âu cũng như Canada. Và nhờ đó, ngành xử lý thông tin đã trở thành một lĩnh vực kinh doanh,
Nhưng Watson, sau khi gia nhập ban quản trị điều hành 900 nhân viên bán hàng ở 200 chi nhánh trên nước Mỹ, lại học ở đây những chi tiết hay. Nichol ghi lại con đường nhận thức của Watson: Read, Listen, Discuss, Observe, Think. Với cái tên này, Watson không chỉ muốn IBM có cái vẻ như cái tên (quốc tế) của nó mà thực sự nhắm tới điều đó.
Thật ra, ông chỉ là nhân viên bán hàng của một chi nhánh ở xa. Ngay những ngày đầu tiên, Gerstner đã làm một chuyện dễ mất thể diện của chính mình là mời Jack Welch của General Electric về nói chuyện với các nhà quản lý cao cấp của IBM. 300 triệu đôla vào nghiên cứu khai thác dịch vụ Internet, để chuyển IBM khổng lồ từ máy tính cứng sang dịch vụ mềm.
Dĩ nhiên những nữ kỹ thuật viên đầu tiên này cũng trải qua trường học của IBM ở Endicotte. Điều này cũng giống như Drucker đã viết: Không có nhân viên, không có lãnh đạo. Gerstner đã làm đúng theo điều mà Watson đã nói: