Chính anh đã quyết định đi tới khu rừng Mê Hoặc. Bà ta là chủ của các loài cây và là cây thông thái nhất trong khu rừng này. - Gia đình cậy đã may mắn khi bất ngờ được thừa hưởng một gia tài lớn.
Thất bại và cơ hội này quá lớn - sẽ không bao giờ có một dịp nào như thế này nữa. - Cách đây vài dặm có một vùng đất hoang chưa hề được sử dụng. Vì thế Nott lên ngựa đi hỏi thăm tất cả những sinh vật anh gặp trên đường về nơi cư ngụ của thần Gnome.
Rồi chàng quay lại và kiên nhẫn dùng kiếm và tay tạo nên một rãnh sâu giữa hai đường kiếm, chàng đào tới đâu, dòng nước len lỏi ùa theo đến đó, và làm đất mềm hơn. Và nó đã mỉm cười với cậu chứ không phải với tôi. Dưới ngòi bút của Alex Rovira và Fernando Trías de Bes - hai nhà tư vấn tâm lý và tiếp thị hàng đầu thế giới đã có công trình nghiêm cứu về thái độ, hành vi con người cũng như ước mong, niềm tin của họ đối với sự may mắn, thành công trong cuộc sống.
Nott sẵn sàng hạ bất cứ chướng ngại vật nào trên đường mình đi. Còn với những ai dám tin, dám tạo ra các điều kiện của sự may mắn thì họ không tin vào những điều may rủi. Sự may mắn do tình cờ mà đến không thể kéo dài bởi vì bạn sẽ có khuynh hướng ỷ lại và trông chờ vào may mắn tiếp theo mà không muốn làm gì hết.
Chàng có nên leo lên hay không? Cho dù chàng có phát hiện được thêm điều gì trên đó nữa thì chàng cũng chẳng còn thời gian đâu để mà thực hiện. "Thật là một thứ bụi bặm nhớp nháp, khó chịu!" - mọi người càu nhàu. Dù chỉ ngủ được trong chốc lát, nhưng trong giấc ngủ chàng lại mơ thấy Cây Bốn Lá thần kỳ.
Ta đã làm hết sức mình cho những điều mà ta nghĩ là đúng và cần thiết. Quả thật cuộc đời đã không mang lại cho tôi nhiều may mắn, mà kết cục lại bất hạnh như thế này đây. chàng còn cần thứ gì khác nữa không nhỉ?
Giọng cười của bà vừa chói tai vừa sâu thẳm và vang xa tới hàng vạn dặm. Cuốn sách được xuất bản đầu tiên ở Tây Ban Nha vào tháng 2/2004. May mắn chỉ đến với mình Sid vì chàng là người duy nhất trong khu rừng đã tạo ra những điều kiện để chúng nảy nở.
"Thật là một thứ bụi bặm nhớp nháp, khó chịu!" - mọi người càu nhàu. Nott đã từng nghe nói về Bà chúa hồ. Không ai nghĩ là sẽ tìm thấy cây bốn lá ở đấy.
Đã lâu lắm rồi mới có người trò chuyện với ông như thể ông vẫn còn là một cậu bé vậy. Biết đâu chàng có thể giúp bà được một chút gì đó. "Thật là một thứ bụi bặm nhớp nháp, khó chịu!" - mọi người càu nhàu.
Đó mới chính là sự may mắn thật sự. Chàng đang làm những gì mình phải làm. Thật ra, cây bốn lá chưa bao giờ mọc ở khu rừng Mê Hoặc cả.