Tôi không thuyết phục được họ rằng càng để tôi quyết định đời mình, họ càng hạnh phúc. Họ muốn sống một đời sống bình thường và muốn bạn cũng sống thế. Hoá ra bác bảo tôi nghiêm túc rồi, không phải theo dõi nữa.
Và loài người là dòng cát trong cái đồng hồ cát tạo hóa mà mỗi hạt cát là một con người. Bên phải là bụi cây, bụi cây, rồi đến bể bơi. Bác là bác rất không hài lòng.
Đã có kinh nghiệm, bạn nhắm mắt lại, nằm im, tích tụ lực để vùng dậy. Nhưng rồi sẽ được nhiều người yêu quí. Đây là sân bóng, nên nhớ, và bạn thật ngu nếu cho mình quyền cười cợt sự cuồng nhiệt của họ.
Cũng như dù sao họ cũng là những người thân, bè bạn khác của tôi. Chúng tôi gặp cậu ở nhà cậu và cùng đi. Cũng như từng không thích nhiều sự không nhất quán của mình.
Phải đi vệ sinh cái đã và đến lớp để hôm nay không có thêm sự vụ gì. Chính em đã từng bảo như vậy còn gì. Tôi sợ cảm giác yên bình lấp đi những sâu cay cần có.
Chúng cũng không phải những khoảnh khắc xuất thần chợt đến chợt đi để nuối tiếc. Thảo nào mà người ta khát hiện sinh. Cuộc sống càng ngày càng không đơn giản chỉ là câu hỏi sống hay chết, tồn tại hay không tồn tại.
Nói nhiều câu làm cả nhà bật cười. Không có chim non ở trong. Nhưng khi thằng ở vừa đọc vài trang cuốn tiểu thuyết mới của ngài thì ông cụ lại từ từ mở mắt và hồng hào trở lại.
Và những cái xác cháy khét lẹt. Đôi má trắng nhợt ửng hồng. Vì thế, ông hãy nói chuyện với tôi như một đối tác làm ăn.
Tôi kém nhất khoản này. Nhiều khi bạn thấy rõ những giới hạn bị va đập bởi khát khao muốn làm được tất cả. Nên ta đành phải làm một thằng đàn ông với giọng ồm.
Khi đưa những gì viết về tranh đấu và nhiều thứ khác cho bố mẹ đọc rồi nhận được một phản ứng (bề ngoài) tương đối ơ hờ. Bạn luôn lặp lại mong muốn này hàng năm trời rồi. Đầu mùa hoa sữa nở rộ khắp nơi.